Nhiếp ảnh với anh là định mệnh hay một ngã rẽ tình cờ?


Hoàn toàn tình cờ! Vào dịp hè của năm thứ 2 đại học, tôi không về Việt Nam thăm gia đình mà lại đăng ký một khóa học nhiếp ảnh của trường. Vô tình đó lại là nghề nghiệp gắn với mình sau này.


Thế giới vốn đầy sắc màu nhưng nguyên nhân nào khiến anh lựa chọn mô tả mọi thứ bằng tông màu trắng đen?


Việc tập trung vào ánh sáng, bóng đổ, đường nét và hình khối giúp tôi tạo nên những bức ảnh trắng đen tối giản, cho phép người xem tập trung vào chủ thể và cảm xúc chính của bức ảnh, đồng thời giúp họ tự do cảm nhận và lấp đầy khoảng trống bằng những sắc màu của riêng mình. Điều này tạo nên sự phong phú và đa dạng trong trải nghiệm nghệ thuật.


Một bức ảnh đẹp trong hình dung của anh là...?


Một bức ảnh nhiều cảm xúc. Người xem sẽ nhớ về nó, tự hỏi về nó, thấy câu chuyện của mình trong đó và đồng cảm với cảm xúc ấy.


Tôi luôn thấy anh xuất hiện trong những bộ suit, cà vạt, hay khăn cài áo chỉn chu. Đó có phải là chân dung một quý ông cầm máy mà anh hướng tới hay còn ẩn ý nào khác?


Tôi chỉ mặc thoải mái nhất có thể và phù hợp với hoàn cảnh trong cuộc sống thôi. Nhưng tôi luôn cố chỉn chu nhất trong mỗi trường hợp. Đó là sự tôn trọng của mình dành cho người đối diện.


Có điều gì anh vẫn mong muốn hiện thực hóa, dù là trong cuộc sống hay với nghệ thuật nói chung?


Tôi mơ mộng nhiều lắm (cười). Nhưng việc mở một trường dạy nhiếp ảnh cho những người muốn theo đuổi nghiêm túc lĩnh vực này luôn đau đáu trong tôi.


Louis Vũ hình dung về mình ra sao trong 5 năm tới?


Tôi vẫn như vậy, nhưng mong rằng sẽ bình yên hơn.


Một cuốn sách mà anh tâm đắc nhất?


“Suối nguồn” của Ayn Rand. Một tác phẩm kinh điển gây nhiều tranh cãi, nhưng bài học về sức mạnh tinh thần và sự tin tưởng trong tình yêu khiến tôi tâm đắc.


Có lời khuyên/câu nói nào lay động anh đến tận ngày nay?


“Cảm xúc đầu tiên tôi có trong tác phẩm của mình là nhân văn. Và nhân văn chính là vẻ đẹp” - câu nói của nhiếp ảnh gia Peter Lindbergh. Ông luôn đề cao vẻ đẹp tự nhiên, chân thực của con người, vượt lên trên những tiêu chuẩn về ngoại hình hay sự hoàn hảo.


Một thói quen analog mà anh vẫn giữ đến ngày nay là ...?


Nghe đĩa than buổi tối một mình.


Khi anh đang trả lời bài phỏng vấn này, có một câu hát hay một ý thơ nào vang lên trong anh không?


“Cô đơn là sự nghèo nàn của bản thân; tĩnh lặng là sự giàu có của bản thân” - Nhà thơ May Sarton.


Liệu anh có thể bật mí cùng độc giả Robb Report Việt Nam về các dự án của mình trong thời gian tới đây?


Tôi đang chuẩn bị một số dự án về cộng đồng, chia sẻ những quan điểm sống tích cực và những hiểu biết về sức khỏe tinh thần.



Đôi nét về nhiếp ảnh gia LOUIS WU


Sinh năm 1985, Louis Wu (Vũ Mạnh Tuấn) là nhà sáng lập Louis Wu Studio. Từ ngã rẽ tình cờ đến với nhiếp ảnh khi còn là du học sinh năm 2 ngành Quản trị kinh doanh, đến nay, anh đã có 15 năm hoạt động trong ngành.


Bên cạnh những album cưới hay chân dung nhân vật đầy chiều sâu cảm xúc mang tông màu trắng đen, công chúng còn biết đến anh thông qua vai trò Đại sứ cho dòng sản phẩm Leica M của hãng máy ảnh Đức lừng danh suốt gần 10 năm qua tại Việt Nam.